Ảnh: st
TƯỢNG BÁC HỒ TRÊN ĐẢO CÔ TÔ
Sau một ngày đường biển xa xôi
Gặp tượng Bác mỉm cười giữa đảo
Tôi đứng lặng sống trong niềm kỷ ảo
Giữa trùng khơi lại được gặp Người
Nơi ngút mắt chỉ có trời với nước
Tưởng bồn chồn cả cánh hải âu
Bác đứng đó vô cùng thân thiết
Như cuộc đời, hạt gạo, cánh buồm nâu
Đất mẹ nghìn năm tự xé mình ra
Cho ta biển, cho ta trời, cho ta ngàn vạn đảo
Nơi đầu sóng trải qua nhiều giông bão
Mảnh bom thù còn cứa xót da chân
Hòn đảo xa nhưng lại rất gần
Bác Hồ đến giơ tay chào biển cả
Ấm tiếng Người khắp rừng cam trĩu quả
Ngọc trai về tạo hạt giữa đời vui
Anh bạn chài tâm sự cùng tôi
Nơi Bác đứng, nơi Bác ngồi trò chuyện
Niềm thương nhớ tạc tượng Người kính mến
Như hải đăng chỉ hướng thuyền về
Chúng tôi về đây canh biển, canh trời
Nuôi ngọc trai, mò bào ngư, kéo lưới
Chúng tôi vui một niềm vui giản dị
Có Bác Hồ trên đảo Cô Tô !
TG: Trần Anh Trang