Nhớ Cô Tô
Con về với Đảo bao lâu
Thương con nhớ cháu ở đâu cũng tìm
Người ta chẳng khác gì chim
Sáng còn ở Đảo tối tìm Hồng Gai
Nghe lời Đảng gọi không sai
Quyết tâm ra Đảo là ai cũng giàu
Ở Đảo có ruộng, có trâu
Có nhà ngói đỏ, bắt đầu ở ngay
Nào ai nhớ mẹ nhớ thầy
Viết thư mà gửi một ngày tới nơi.
Cô Tô 1979
TRẦN THỊ ĐỄNH
Cô Tô bừng sáng
Cô Tô có điện lưới rồi
Xóa đi bóng tối ngàn đời từ đây
Từ ngày ra đảo đến nay
Khát khao mong đợi ngày này đã lâu
Bâng khuâng rừng rậm biển sâu
Sống leo lét ngọn đèn dầu đêm đêm
Đêm nay mới thật là đêm
Công viên tượng Bác ánh đèn lung linh
Đèn vàng, đèn đỏ, đèn xanh
Cháu con sum họp vây quanh Bác Hồ
Thắp nén hương ở đền thờ
Ngắm nhìn tượng Bác lòng ngơ ngẩn buồn
Giá như mà Bác vẫn còn
Thăm Cô Tô cháu, Bác luôn mỉm cười
Đêm nay có điện Bác ơi!
Cô Tô sáng rực góc trời biển Đông
Thỏa lòng Bác vẫn hằng mong
Nước non này vẫn ngàn năm ơn Người
Dưới chân tượng Bác cháu ngồi
Làm thơ ghi lại cho đời mai sau
Mặc dù tóc đã bạc đầu
Ngày vui sao cứ lệ rơi thế này
Cây hoa lan Hà Nội đây
Hương thơm ngan ngát vương đầy Cô Tô.
15-10-2013
LÊ MINH TÂN
Nắng Cô Tô
Mùa đông đã đi qua
Cho nắng vàng rực rỡ
Cô Tô nơi gặp gỡ
Của du khách muôn phương
Gửi miền quê xa thẳm
Dọc theo triền cát trắng
Đồi thông reo mơ màng
Rực rỡ ánh nắng vàng
Tàu về khoang cá nặng
Cứ mỗi buổi ban mai
Đoàn thuyền lại rời bến
Máy reo vui khắp miền
Mây lơ lửng đồi nương
Ngọn hải đăng thắp sáng
Như nắng vàng Cô Tô.
NGUYỄN THỊ QUỲNH (HS Trường THCS Cô Tô)
Nguồn: báo Quảng Ninh